Chào bạn BongDuong.
H. phải viết vậy vì H. không biết rõ "tên" bạn viết như thế nào cho đúng. Đừng buồn bạn nhé. Rất vui khi có thêm một thành viên tham gia vào "diễn đàn" của hóak1. Đây là "tiếng nói" của lớp chúng mình. Nhiều bạn rất hay vào xem, nhưng ít lên tiếng. Vì lí do gì thì H. không biết, nhưng thêm thành viên nào là càng vui thêm. Bạn mà ở ĐN thì mình cùng cafe chào đón sự kiện này nhé.
Lâu nay, dễ chừng hơn tuần H. không vào web lớp được vì bận chuyện nhà quá. Giờ thư thả chút nên vào ngay, và "miệng cười toe" khi thấy có thêm bạn tham gia. Vui bạn nhỉ.
Hôm nay là 14 tháng 8. Rằm Trung Thu. Ngày hội của lứa tuổi măng non. Ngày ấy mình đã trải qua. Không vui sao được bạn nhỉ. Chúng mình cùng bá vai nhau, "rồng rắn" rước đèn ông sao. Hớn hở lắm. Đời vui lắm. Khuya về nhà, sà vào mâm cỗ đầy bánh kẹo ba mẹ bày sẵn. Nhớ làm sao.
Trung thu ngày nay gợi cho H. nỗi mất mát, chia lìa. Trăng không còn tròn trịa như xưa. Nhưng ta cũng phải tươi với cuộc đời này bạn nhỉ. Cuộc sống của ta, cách sống của ta do ta chọn. Ta phải sống cho ra sống. Ta phải vui với những gì ta đang có.
Ăn bánh Trung thu đi bạn. H. được anh cho hai hộp bánh, tuyệt vời. Tình cảm hòa quyện cùng hương vị ngọt ngào của lát bánh. Cám ơn đời đã cho con tận hưởng cái nồng nàn của cuộc sống.
H. phải viết vậy vì H. không biết rõ "tên" bạn viết như thế nào cho đúng. Đừng buồn bạn nhé. Rất vui khi có thêm một thành viên tham gia vào "diễn đàn" của hóak1. Đây là "tiếng nói" của lớp chúng mình. Nhiều bạn rất hay vào xem, nhưng ít lên tiếng. Vì lí do gì thì H. không biết, nhưng thêm thành viên nào là càng vui thêm. Bạn mà ở ĐN thì mình cùng cafe chào đón sự kiện này nhé.
Lâu nay, dễ chừng hơn tuần H. không vào web lớp được vì bận chuyện nhà quá. Giờ thư thả chút nên vào ngay, và "miệng cười toe" khi thấy có thêm bạn tham gia. Vui bạn nhỉ.
Hôm nay là 14 tháng 8. Rằm Trung Thu. Ngày hội của lứa tuổi măng non. Ngày ấy mình đã trải qua. Không vui sao được bạn nhỉ. Chúng mình cùng bá vai nhau, "rồng rắn" rước đèn ông sao. Hớn hở lắm. Đời vui lắm. Khuya về nhà, sà vào mâm cỗ đầy bánh kẹo ba mẹ bày sẵn. Nhớ làm sao.
Trung thu ngày nay gợi cho H. nỗi mất mát, chia lìa. Trăng không còn tròn trịa như xưa. Nhưng ta cũng phải tươi với cuộc đời này bạn nhỉ. Cuộc sống của ta, cách sống của ta do ta chọn. Ta phải sống cho ra sống. Ta phải vui với những gì ta đang có.
Ăn bánh Trung thu đi bạn. H. được anh cho hai hộp bánh, tuyệt vời. Tình cảm hòa quyện cùng hương vị ngọt ngào của lát bánh. Cám ơn đời đã cho con tận hưởng cái nồng nàn của cuộc sống.