Sáng nay ngồi một mình, nghĩ vẩn vơ. Rồi buồn thịu. Tâm trạng thì không vui, thì cái đầu lại nghĩ tới chuyện ăn uống. Mà toàn liên tưởng tới bánh này bánh nọ. Mình là dân hảo ngọt mà. Lan man từng thứ này thứ nọ, nhớ đến đợt đi Huế đầu năm vừa rồi của mình và nhóm bạn phổ thông . Chuyến đi đó thật vui. Và với mình còn thêm cái vui nữa là được cô bạn cũ cho ăn bánh tự tay bạn làm. Bánh ngon ơi là ngon nên mình nhớ mãi. Lúc đó biết cô bạn này chuyên làm bánh nên mình đã xin ngay số điện thoại.
Sáng nay, từ tận bên Thọ Quang, đã 10g rưỡi, mình cũng “chịu khó lặn lội” đi xe bus dưới cái nắng chang chang “qua tận” đường Phan thanh nhà bạn. Bạn vui vẻ chào đón mình. Cho mình ăn chè bưởi thật ngon. Còn tằng mình một cái báng thật to vừa ra lò thơm phức.
Vừa ăn vừa nói chuyện với bạn thật vui.
Về đến T.Q gần 1 g trưa.
“Dãi nắng dầm mưa” ghê chưa!
Đúng là dân háu ăn.
Cám ơn bạn mình nhiều nghe.
Sáng nay, từ tận bên Thọ Quang, đã 10g rưỡi, mình cũng “chịu khó lặn lội” đi xe bus dưới cái nắng chang chang “qua tận” đường Phan thanh nhà bạn. Bạn vui vẻ chào đón mình. Cho mình ăn chè bưởi thật ngon. Còn tằng mình một cái báng thật to vừa ra lò thơm phức.
Vừa ăn vừa nói chuyện với bạn thật vui.
Về đến T.Q gần 1 g trưa.
“Dãi nắng dầm mưa” ghê chưa!
Đúng là dân háu ăn.
Cám ơn bạn mình nhiều nghe.