Hòa rời Nha trang, vào dạy ở Rạch giá- Kiên giang, mãnh đất tận cùng phía tây của nước Việt mà anh hùng Nguyễn Trung Trực trước khi bị thực dân Pháp chém đã từng dõng dạc " Khi nào nhổ hết cỏ nước Nam thì mới hết người Nam đánh tây" đã 3 ngày nay. Đây là mãnh đất có nhiều điểm nhấn của lịch sử mở đất phương Nam của cha ông các bạn ạ. Nào là mũi Hà tiên do Mạc Cửu dâng cho chúa Nguyễn Phúc Ánh, nào là đảo Phú quốc- nơi Nguyễn Phúc Ánh trốn nhà Tây sơn và có nhà tù Mỹ, Ngụy nhốt các chiến sĩ cách mạng ...và nhiều nhiều nữa.
Mình nghĩ sau chuyến Bắc tiến này, trong những năm tới lớp chúng ta nên làm một chuyến du ngoạn Hà tiên - Cà mau và Tây nguyên Trung bộ thì tuyệt lắm. Còn sức thì chúng ta còn đi phải ko các bạn. Bây giờ phương tiện đi lại khỏe lắm. Có điều là sức khỏe như thế nào thôi.
Ý kiến của Hương "quá giang" Trung quốc cũng có lí. Chỉ ngẹt là Pasport như thế nào? Có dễ qua đó ko?
Chỉ còn 1 tháng 2 ngày nữa là chúng ta gặp nhau tại Thủ đô rồi. Thời gian trôi qua mau lắm. Mọi người hãy mau mau sắp xếp công việc nhà, việc chung để tham gia cho đông, cho vui các bạn nhé. Mình cũng đang sốt ruột chờ đợi đến ngày hành quân đây.
Thế nhé, một mình một phòng giữa thành phố Rạch giá mưa tầm tả, một mình nghe nhạc tiền chiến mà thấy buồn ghê.
Kiên giang, một chuyến đi dạy xa nhà, K54 TP- 15.06- 22.06.2013
Mình nghĩ sau chuyến Bắc tiến này, trong những năm tới lớp chúng ta nên làm một chuyến du ngoạn Hà tiên - Cà mau và Tây nguyên Trung bộ thì tuyệt lắm. Còn sức thì chúng ta còn đi phải ko các bạn. Bây giờ phương tiện đi lại khỏe lắm. Có điều là sức khỏe như thế nào thôi.
Ý kiến của Hương "quá giang" Trung quốc cũng có lí. Chỉ ngẹt là Pasport như thế nào? Có dễ qua đó ko?
Chỉ còn 1 tháng 2 ngày nữa là chúng ta gặp nhau tại Thủ đô rồi. Thời gian trôi qua mau lắm. Mọi người hãy mau mau sắp xếp công việc nhà, việc chung để tham gia cho đông, cho vui các bạn nhé. Mình cũng đang sốt ruột chờ đợi đến ngày hành quân đây.
Thế nhé, một mình một phòng giữa thành phố Rạch giá mưa tầm tả, một mình nghe nhạc tiền chiến mà thấy buồn ghê.
Giọt Lệ Đài Trang
Ngày xưa ai lá ngọc cành vàng
Ngày xưa ai quyền quý cao sang
Em chính em ngày xưa đó
Ước xây đời lên tột đỉnh nhân gian
Ngày xưa ai mến nhạc yêu đàn
Ngày xưa ai nghệ sĩ lang thang
Tôi chính tôi ngày xưa đó
Cũng đèo bồng mơ người đẹp lầu hoa
Rồi một hôm tôi gặp nàng
Ðem tiếng hát cung đàn
Với niềm yêu lai láng
Nhưng than ôi quá bẽ bàng
Bao tiếng hát cung đàn
Người chẳng màng còn chê chán
Nhìn đời thấy lắm phũ phàng
Mượn tiếng hát cung đàn
Với niềm đau dĩ vãng
Nhưng bao giông tố lan tràn
Lên gác tía huy hoàng
Như đổ theo nước mắt ngà
Còn đâu đâu lá ngọc cành vàng
Còn đâu đâu quyền quý cao sang
Em chính em ngày xưa đó
Ðến bây giờ phiêu bạt giữa trần gian
Ðời tôi vẫn tiếng nhạc cung đàn
Ðời tôi vẫn nghệ sĩ lang thang
Em, em nhớ xưa rồi em khóc
Tôi thoáng buồn tuôn giòng lệ đài trang.
Kiên giang, một chuyến đi dạy xa nhà, K54 TP- 15.06- 22.06.2013