Sau một thời gian gian “dài” chu du sông nước miền tây nam bộ, hôm nay “trở về mái nhà xưa”. Chuyến đi dài ngày để lại nhiều vấn vương, nỗi nhớ. Niềm vui thật trọn vẹn. Những gương mặt thật thân quen, nhiều cảm xúc.
Đã ấp ủ ước mong cùng bạn bè đây đó cửu long giang bấy lâu nay, sẵn dịp lễ năm nay dài ngày, H. đánh liều “tiền trảm hậu tấu” mua vé ra vào thành phố mang tên Bác. Cũng rất may được sự ủng hộ của các bạn hoa1k1. Bắt đầu một chuỗi ngày chờ đợi, móng ngong. Rồi ngày ấy cũng đến. Và đã đi…
Chuyến nam du đã khép lại. Mỗi người đã về lại với bổn phận của mình. Những sinh hoạt “nề nếp” lại bắt đầu. ta sẽ lại quen với chúng. Nhưng dư âm của chuyến đi đã để lại dấu ấn trong ta. Nhẹ nhàng, sâu lắng.
Chuyến nam du năm nay của chúng ta thành công tốt đẹp. Nụ cười “mãn nguyện” trên các gương mặt mỏi mệt vì đường dài. Chuyến đi thành công “ngoài sức tưởng tượng”. Trước tiên phải kể đến là sự nhiệt tình, đồng thuận của các bạn SG. Kế đến là sự vì nhau của tất cả các thành viên hóak1. Có một gương mặt làm H. rất xúc động, lòng trào dâng niềm cảm mến: Quyền cùng tham dự với chúng ta. Bạn không mặc cảm, không tự ti, không… Một Quyền thật dễ mến như Quyền của năm nào.
Một gương mặt rất khả ái của chuyến đi, gần như là “linh hồn” mọi cuộc trò chuyện, “cô gái” đến từ miền bắc xa xôi, Phương Nga “của chúng ta”. “Của chúng ta” vì ai cũng cảm nhận được sự ấm áp, nồng nàn của tình bạn. Những nụ cười hớn hở cùng mắt sáng long lanh trên các gương mặt “trẻ thơ” nữ hóak1. Ai cũng nhận được qùa: một, hai, ba… chiếc áo rất model từ “cô gái sành điệu”. Ta háo hức, ta vui mừng, không hẳn vì ta thiếu mà ta trân trọng cái quý giá vô bờ của sự sẻ chia. Hà đã nói Hà từng cầm bao nhiêu tiền đi siêu thị nhưng Hà vẫn vui mừng khôn xiết khi nhận chiếc áo từ Nga. Vui nừng khó tả khi nhận tấm lòng từ người bạn cũ. Chiếc vali nặng trĩu của Nga phút chốc đã nhẹ tênh, không còn gì trong đó ngoài niềm hân hoan của sự hiến tặng. Nga cười sung sướng vì đã làm các bạn vui mừng. Nga cười sung sướng vì lời bắc tiến được các bạn tán tưởng. Vui lắm phải không Nga, vui lắm phải không các bạn. Ta vui vì ta có nhau.
Chuyến đi này Lũy tra hỏi H. hoài về chàng nào trong các “trang tuấn kiệt” hóak1 ngày ấy làm “trái tim dại khờ” của H. lỗi nhịp. Đêm ấy H. đã trằn trọc, và nhớ lại ngày xưa, ngày xưa…, ngày xưa… của bà, của mẹ. Ngày xưa, câu mở đầu của các câu chuyện cổ tích lọ lem hoàng tử. Bồi hồi, thổn thức. “Bạch mã hoàng tử” là chàng nào đây? H. nói với Lũy rằng ngày ấy H. đã "phải lòng" tất cả các bạn nam hóak1! Sao mà hơi bị "ít tham".
Đã ấp ủ ước mong cùng bạn bè đây đó cửu long giang bấy lâu nay, sẵn dịp lễ năm nay dài ngày, H. đánh liều “tiền trảm hậu tấu” mua vé ra vào thành phố mang tên Bác. Cũng rất may được sự ủng hộ của các bạn hoa1k1. Bắt đầu một chuỗi ngày chờ đợi, móng ngong. Rồi ngày ấy cũng đến. Và đã đi…
Chuyến nam du đã khép lại. Mỗi người đã về lại với bổn phận của mình. Những sinh hoạt “nề nếp” lại bắt đầu. ta sẽ lại quen với chúng. Nhưng dư âm của chuyến đi đã để lại dấu ấn trong ta. Nhẹ nhàng, sâu lắng.
Chuyến nam du năm nay của chúng ta thành công tốt đẹp. Nụ cười “mãn nguyện” trên các gương mặt mỏi mệt vì đường dài. Chuyến đi thành công “ngoài sức tưởng tượng”. Trước tiên phải kể đến là sự nhiệt tình, đồng thuận của các bạn SG. Kế đến là sự vì nhau của tất cả các thành viên hóak1. Có một gương mặt làm H. rất xúc động, lòng trào dâng niềm cảm mến: Quyền cùng tham dự với chúng ta. Bạn không mặc cảm, không tự ti, không… Một Quyền thật dễ mến như Quyền của năm nào.
Một gương mặt rất khả ái của chuyến đi, gần như là “linh hồn” mọi cuộc trò chuyện, “cô gái” đến từ miền bắc xa xôi, Phương Nga “của chúng ta”. “Của chúng ta” vì ai cũng cảm nhận được sự ấm áp, nồng nàn của tình bạn. Những nụ cười hớn hở cùng mắt sáng long lanh trên các gương mặt “trẻ thơ” nữ hóak1. Ai cũng nhận được qùa: một, hai, ba… chiếc áo rất model từ “cô gái sành điệu”. Ta háo hức, ta vui mừng, không hẳn vì ta thiếu mà ta trân trọng cái quý giá vô bờ của sự sẻ chia. Hà đã nói Hà từng cầm bao nhiêu tiền đi siêu thị nhưng Hà vẫn vui mừng khôn xiết khi nhận chiếc áo từ Nga. Vui nừng khó tả khi nhận tấm lòng từ người bạn cũ. Chiếc vali nặng trĩu của Nga phút chốc đã nhẹ tênh, không còn gì trong đó ngoài niềm hân hoan của sự hiến tặng. Nga cười sung sướng vì đã làm các bạn vui mừng. Nga cười sung sướng vì lời bắc tiến được các bạn tán tưởng. Vui lắm phải không Nga, vui lắm phải không các bạn. Ta vui vì ta có nhau.
Chuyến đi này Lũy tra hỏi H. hoài về chàng nào trong các “trang tuấn kiệt” hóak1 ngày ấy làm “trái tim dại khờ” của H. lỗi nhịp. Đêm ấy H. đã trằn trọc, và nhớ lại ngày xưa, ngày xưa…, ngày xưa… của bà, của mẹ. Ngày xưa, câu mở đầu của các câu chuyện cổ tích lọ lem hoàng tử. Bồi hồi, thổn thức. “Bạch mã hoàng tử” là chàng nào đây? H. nói với Lũy rằng ngày ấy H. đã "phải lòng" tất cả các bạn nam hóak1! Sao mà hơi bị "ít tham".
Được sửa bởi thanhhuong ngày 08/05/11, 05:21 pm; sửa lần 2.