Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Latest topics

» Nhớ lại kỷ niệm xưa
by thanhhuong 12/03/24, 08:29 pm

» Giáng sinh 2023
by thanhhuong 29/12/23, 06:19 pm

» Nhì Hoà về ĐN.
by thanhhuong 25/12/23, 04:09 pm

» "Nếu có ước muốn..."
by thanhhuong 02/12/23, 09:33 am

» Cũng của năm 2017
by thanhhuong 15/11/23, 05:15 pm

» Kỷ niệm 2017
by thanhhuong 14/11/23, 09:46 am

» Dự đám cưới con gái Ngô Thế Hội
by thanhhuong 05/11/23, 08:56 pm

» Chuyện của mình.
by thanhhuong 13/09/23, 02:02 pm

» Hoá K1 vui hè 2023
by thanhhuong 04/08/23, 05:05 pm

» Đám cưới con Huệ Anh 22 7 2023
by thanhhuong 02/08/23, 02:33 pm

» Vui cùng bạn 2023
by thanhhuong 26/07/23, 10:08 am

» Đi dự đám cưới con Huệ Anh
by thanhhuong 23/07/23, 07:39 pm

» Vui hè 2023
by thanhhuong 19/07/23, 03:23 pm


    không đề 2...

    thanhhuong
    thanhhuong


    Tổng số bài gửi : 1395
    Age : 65
    Đến từ : Danang
    Registration date : 28/03/2009

    không đề 2... Empty không đề 2...

    Bài gửi by thanhhuong 22/08/18, 02:40 pm

    Đọc những câu thơ của ai đó như sau:

    "Mỗi người thân một vẻ đáng yêu.
    Từ cái tên cầu kỳ hay mộc mạc.
    Từ giọng nói, tiếng cười, bài ca hay hát.
    Đều cắm sâu vào nỗi bồi hồi.
    Đều nghe nở những đóa hoa trong máu.
    Dù mây trời cách biệt có xa xôi. "

    Lòng mình buồn rười rượi. Sự mất mát, cách xa...lúc nào cũng làm tim nghười đau nhói. Với chừng này tuổi đời, ắt hẳn trong chúng ta ai cũng đã nếm trải nỗi đau mất mát lớn lao.

    Hôm nay đọc những câu thơ trên, mình nhớ lại. Mùa Vu Lan đang hiện diện. Trên ngực áo mình chỉ có hoa trắng. Mình nhớ...

    Chữ 'thân" trong câu thơ trên mình nghĩ tác giả không chỉ bao hàm những người thân thích ruột thịt. Những người đã cùng mình gắn bó một giai đoạn cũng làm tim mình nhỏ máu.
    Chị người làm giúp chăm sóc ba mình một thời gian bị bệnh nan y. Mình gọi chị chứ thật ra người ấy thua mình vài tuổi. Lúc nghe tin chị bệnh mình đã bức rức vì nỗi ân hận. Lý ra mình đã tích cực khuyên chị đi khám bệnh. Lý ra mình nên tìm bác sĩ giỏi cho chị chứ không chỉ nói suôn suôn, chị nên đi khám bệnh. Sao đứng trước bất cứ người thân nào, khi biết họ bệnh là bao giờ mặc cãm tội lỗi cứ giày xé mình.
    Biết mình bệnh, nhưng chị ấy vẫn nghĩ chỉ là bệnh thoảng qua. Gia đình chị cũng lo chạy chữa cho chị. Chị vẫn lạc quan, vẫn vô tư sống...
    Nhưng cái kết vẫn đắng lòng.
    Thấy mình đến thăm, chị cười nói vô tư: em uống ...được không.
    Mới hai ngày. Chừ chị nằm mê man.
    Đau đớn quá.
    thanhhuong
    thanhhuong


    Tổng số bài gửi : 1395
    Age : 65
    Đến từ : Danang
    Registration date : 28/03/2009

    không đề 2... Empty Re: không đề 2...

    Bài gửi by thanhhuong 24/08/18, 01:41 pm

    Sáng nay đứng trước bàn thờ chị, thắp cho chị một cây hương. Chị đã vình viễn từ bỏ thế giới đầy đau thương này mà ra đi mãi mãi.
    Chị sợ cái chết lắm. Mỗi lần đi ra ngoài, gặp đám tang là chị đều né ra hướng khác.
    Nhưng con người ai tránh được!
    Những chuyện xảy ra trong hai ngày trước khi chị mất làm mình tin vô cùng vào sức mạnh vô biên. Rằng là:
    Trước ngày chị mất 1 ngày, mình đến thăm. Chị nằm co quắp, mê man. Mắt thì nhắm tịt, không thấy gì mấy ngày nay. Miệng thì méo xệch, sưng vù vì bệnh...
    Mình đau lòng quá. Kể chuyện chị cho người cô quen biết của mình. Người này có uy tìn trong giáo hội của thiên chúa giáo. Tối đó đức giám mục và vài người, trong đó có cô mình nhờ đến nhà làm lễ cho chị. Khi Cha đọc kinh của Thiên chúa giáo là chị cũng đọc theo được, đọc rõ ràng tuy có lúc ngừng vì hụt hơi. Sau đó, chị còn nói chuyện được hơn nửa tiếng.
    Ngày hôm sau, người con linh tính sao đó nên gọi tất cả bà ngoại, dì, cậu của mình đến (con không cha nên không có bên nội). Khi mẹ, anh chị em của mình đến, chị mở to mắt, chào mọi người. Hỏi ai tên gì chị đều nói đúng. Chị đòi uống nước chanh, đòi ăn. Một cách thần kì, tay chân chĩ từ từ duỗi thẳng ra (có sự giúp thêm của người nhà). Chị nói chuyện vui vẻ, nhẹ nhàng với tất cả. Sau đó, chị bảo mọi người yên lặng cho chị ngủ. Chị thở đều. Ngày nữa. Từ từ, nhịp thở lên xuống của ngực thưa dần rồi tắt hẳn.
    Mình đã nghe những người thân của chị thuật lại sáng nay.
    Con người thật diệu kỳ.

      Hôm nay: 07/05/24, 06:05 am