Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Latest topics

» Nhớ lại kỷ niệm xưa
by thanhhuong 12/03/24, 08:29 pm

» Giáng sinh 2023
by thanhhuong 29/12/23, 06:19 pm

» Nhì Hoà về ĐN.
by thanhhuong 25/12/23, 04:09 pm

» "Nếu có ước muốn..."
by thanhhuong 02/12/23, 09:33 am

» Cũng của năm 2017
by thanhhuong 15/11/23, 05:15 pm

» Kỷ niệm 2017
by thanhhuong 14/11/23, 09:46 am

» Dự đám cưới con gái Ngô Thế Hội
by thanhhuong 05/11/23, 08:56 pm

» Chuyện của mình.
by thanhhuong 13/09/23, 02:02 pm

» Hoá K1 vui hè 2023
by thanhhuong 04/08/23, 05:05 pm

» Đám cưới con Huệ Anh 22 7 2023
by thanhhuong 02/08/23, 02:33 pm

» Vui cùng bạn 2023
by thanhhuong 26/07/23, 10:08 am

» Đi dự đám cưới con Huệ Anh
by thanhhuong 23/07/23, 07:39 pm

» Vui hè 2023
by thanhhuong 19/07/23, 03:23 pm


    không đề...

    thanhhuong
    thanhhuong


    Tổng số bài gửi : 1395
    Age : 65
    Đến từ : Danang
    Registration date : 28/03/2009

    không đề... Empty không đề...

    Bài gửi by thanhhuong 01/06/20, 12:54 pm

    Bây giờ là trưa thứ hai đầu tuần đầu tháng 6. Ngày của thiếu nhi. Và các cháu thật vui bên gia đình.
    Tôi thì sáng nay mới biết tin chị ngày xưa làm cùng công ty, làm cùng phòng làm việc đã cùng gia đình dọn vào Sài Gòn ở hẳn. Gọi cho chị. Biết tin, tự nhiên nước mắt tôi ứa ra. Vậy là thêm một người thân thuộc với mình bỏ rơi mình.
    Ở độ tuổi hơn 60 như bây giờ sao tôi vẫn chưa nghĩ mình đã vào hàng ngũ xế chiều. Sao vậy? Tôi cùng không biết. Vì chẳng bao giờ tôi nghĩ đến tuổi về già là lúc nào? Và ra sao.
    Hằng ngày tôi cứ làm những công việc quen thuộc ở hà. Tiếp xúc với những người than thương. Và ơn trời cơ thể chưa biểu hiện gì sa sút của tuổi tác…Phải vậy chăng? Bây giờ những lúc ngồi một mình tôi lại hay nhớ đến chuyện ngày xưa của mình. Nhớ lúc ông ngoại không còn thở nữa, bà ngoại nói với mình rằng: ông mệt, nằm yên thôi chứ ông đâu có đi đâu xa con hỉ. Nhớ lại cảnh đó rồi lại tiếc là mình không còn cả ông và bà ngoại nữa. Tiếc quá. Nhưng rồi tôi lại sực tỉnh. Không những không còn ông ngoại, không còn bà ngoại đâu mà ngay cả ba, ngay cả má, ngay cả em T. ruột thịt mình cũng không còn nữa. Nhiều họ hàng thân thuộc, nhiều bạn bè đồng trang lứa, nhiều người than quen…đã lìa xa thế giới này rồi. Kinh khủng quá. Mình đã nhiều tuổi lắm rồi. Biết bao chuyện đã đến rồi lại đi. Để lại nhiều bang khuâng, tiếc nuối. Trống vắng lắm. Buồn tẻ lắm.
    Co` người đi xa, không bao giờ gặp.
    Có người đi xa, vẫn trò chuyện qua lại.
    Nhưng cũng là mất mát vì để lại trong ta nhiều hiu quạnh.
    Có tuổi nhiều nỗi buồn vậy sao? Chưa đâu, còn sức khỏe nữa. Đã thấm thía cới những bất an trong cơ thể chưa?
    “Tôi xin người đừng lìa xa tôi”. Được sao!

      Hôm nay: 28/04/24, 01:21 am